Tokyo, cậu phải đợi tớ đấy nhé

(Còn điểm đến du học nào khác trong tầm ngắm của bạn?)

Mười hai năm mảy may trôi qua, tớ thi vào một trường đại học như đúng như mong ước của bản thân, mong ước của ba mẹ. Lẽ ra, cuộc sống của tớ cứ bình lặng như thế trôi đi thì thật tốt nhưng mọi thứ đã thật sự thay đổi khi tớ gặp cậu, làm quen nhiều hơn với cậu qua những cuộc trò chuyện hàng tiếng đồng hồ qua Internet. Cũng có nhiều đêm tớ nhớ nhiều về cậu rồi lại tự hỏi không biết thời gian này cậu ra sao? Buồn cười thật, cũng chính vì cậu mà ước mơ du học trong tớ trỗi dậy mạnh mẽ đến thế. Và lá thư này, tớ gửi cho cậu, niềm hy vọng vào tương lai của tớ – Tokyo- Thiên đường trong mơ.

Ước mơ du học – Là phải lòng Nhật Bản cũng là sống vì tương lai

Nhiều người chọn các quốc gia Châu Âu làm điểm tới cho mình. Tớ cũng không hiểu tại sao tớ lại dành tình cảm cho cậu nhiều đến thế. Có thể là do ảnh hưởng từ công việc làm thêm của tớ trong suốt thời gian qua, khi phải tiếp xúc nhiều hơn với văn hóa Nhật Bản, con người Nhật Bản, điều này đã khiến tớ nhận ra rất nhiều điều. Nhật Bản là một đất nước rất tuyệt vời, và cậu – Tokyo là thành phố mà tớ muốn tới nhất khi có cơ hội đến đây.

Cũng vì trót “phải lòng” cậu mà tớ yêu Nhật ngữ. Nhớ những ngày đầu mới đi học Tiếng Nhật, tập tọe vài chữ. Khoảng thời gian đó với tớ là khoảng thời gian vất vả vô cùng, khi mỗi buổi sáng thức dậy, lại nghĩ tới việc sáng mình phải đi học, chiều đi làm, rồi tối học tiếng Nhật đến 9 giờ mới được về nhà là lại cảm thấy nản. Nhưng chỉ cần nghĩ tới cậu, nghĩ tới một ngày nào đó được chạm nắng, chạm gió Tokyo, lại thấy mình mạnh mẽ biết nhường nào. Rồi lại tự nhủ lòng “ Ráng lên nào, sống vì tương lai”.

Công việc làm thêm của tớ gắn bó mật thiết với cậu. Trong những clip làm về cậu, lòng tớ lại thổn thức. Tớ cũng đã tìm được ngôi trường mình muốn đến trong tương lai, tớ đã nhìn thấy mọi thứ phía trước, bây giờ chỉ còn vấn đề thời gian và chờ đợi cơ hội. Và tớ biết, cơ hội này nẳm ở những gói học bổng hàng năm của giáo dục Nhật Bản.

Gia đình tớ không có điều kiện, cũng đồng nghĩa với việc đi du học tư phí là điều rất khó khăn. Nếu tớ nói có nguyện vọng muốn đi du học, chắc ba mẹ tớ cũng sẽ cố để cho tớ đi, nhưng thật lòng, tớ không muốn bố mẹ phải vất vả ôm thêm những món nợ vì mình. Chính vì thế mà tớ đang tìm kiếm học bổng, cũng là tự tìm cơ hội cho bản thân.
Trong thời buổi công nghệ phát triển chóng mặt như này, việc tìm được một học bổng ưng ý cũng không phải là khó. Tớ hay like các fanpage liên quan đến du học Nhật Bản, nhờ đó mà tớ tiếp nhận được rất nhiều thông tin liên quan đến du học, học bổng và thông tin bổ ích về giáo dục Nhật Bản, văn hóa Nhật Bản.

Trở ngại duy nhất của tớ bây giờ là phải làm sao học cho tốt ngoại ngữ, cả tiếng Anh và tiếng Nhật. Khi tớ làm tốt được điều này, cánh cửa sẽ mở rộng hơn với tương lai của mình. Tớ không biết mình phải mất bao lâu để đến với cậu, nhưng tớ nghĩ mình có thể làm được chỉ cần trong tớ vẫn luôn có tình yêu dành cho cậu.

Tớ tự hỏi tại sao mình lại yêu câu nhiều như thế?

Cậu đẹp thật đó Tokyo nhỉ? Tớ muốn được cậu ôm ấp vào lòng vào một ngày không xa, tớ muốn được cậu chở che sau những ngày học hành vất vả. Và cậu là mảnh đất mà tớ chọn để dựng xây ước mơ của mình, dù tớ biết rằng, phía trước còn rất nhiều những thử thách, khó khăn.

Du học, 18 năm học chưa bao giờ nghĩ tới vậy mà đến bây giờ, tớ không nghĩ nó lại trỗi dậy mạnh mẽ đến thế. Mỗi người chọn cho mình một ước mơ, mỗi người chọn cho mình một con đường, quan trọng là chúng ta tin tưởng vào quyết định của mình là mọi thứ rồi sẽ ổn hết thôi.

Và có những ngày…

Có những ngày, tớ muốn rời bỏ cậu, vì cảm giác mệt mỏi và chán chường, muôn buông xuôi. Có những ngày, tớ ước chưa bao giờ tớ biết đến cậu, để rồi yêu cậu nhiều như thế, gắn bó với cậu nhiều như thế. Và cũng có những ngày… Cảm giác muốn đến với cậu, chạm nắng, chạm gió, chạm ước mơ lại trỗi lên mạnh mẽ hơn lúc nào hết, nó cũng là động lực để tớ tiến về phía trước, không ngần ngại.

Cậu nhớ nhé, đợi tớ. Đợi tớ đến bên cậu, đợi tớ đến đó để hiện thực hóa ước mơ của mình. Đợi một ngày không xa, tớ được ngắm nhìn cậu trong khoảng cách gần nhất. Và tớ sẽ cám ơn cậu nhiều lắm đấy, nếu cậu đợi và đón tớ trong vòng tay đầy yêu thương, có được không?

Hà Nội. Nắng. 1/10/2015

Tác giả Nguyễn Thị Hiên

Bài dự thi Scholarship Horizon Contest 2015