Vào khoảng 1 năm về trước, nhà báo Eric Hoover của Tạp chí giáo dục Chronicle of Higher Education đã viết về việc các nhân viên tuyển sinh muốn làm việc theo một cách hiệu quả hơn. Các nhân viên tại các trường đại học nổi tiếng phải đọc hồ sơ vào mỗi cuối tuần và sau đó phải viết một bài tóm tắt để đưa cho Hội đồng quyết định. Đây là một việc vô cùng tốn thời gian.
Vào thời điểm đó, một người có thể đọc từ 4 đến 5 hồ sơ trong vòng 1 giờ, đưa ra các quyết định về việc ai sẽ được chọn để trình ra trước Hội đồng. Tuy nhiên, hiện nay, UPenn (và một số trường khác) đã có một cách thức 2 người mới có thể đọc đến 15 hồ sơ một giờ.
Với phương thức này, một người sẽ đánh giá trình độ học thuật của ứng viên bằng việc xem học bạ, điểm số và thư giới thiệu. Người còn lại sẽ tập trung vào bài luận, phỏng vấn và các tài năng đặc biệt. Do đó, ứng viên của UPenn được xem xét bởi 2 người trước khi được đưa ra Hội đồng, với tốc độ nhanh gấp 4 lần so với trước.
Tất cả chung quy lại cũng vì hiệu suất và tiết kiệm chi phí. Phương thức này giúp họ đọc kĩ hơn và sát thực hơn. Nhưng theo quan điểm của tôi, 4 phút cho một hồ sơ chỉ là đọc lướt qua, không phải đọc kĩ. Việc này giúp các trường giảm chi phí thuê người từ bên ngoài, nhưng lại không có lợi cho các ứng viên. Và có vẻ như các nhân viên cảm thấy vui hơn vì không phải đọc quá nhiều.
Tôi mừng cho họ. Có thể thấy, quy trình tuyển sinh ngày nay là làm cho nhân viên vui vẻ, tiết kiệm và hiệu quả. Thực tế hơn, trưởng Ban tuyển sinh của Buckness đã để một chiếc đồng hồ đếm ngược 6 phút trên bàn. Đó là thời gian tối đa để đọc một bộ hồ sơ.
Nhưng sự tiết kiệm và hiệu quả này gây bất lợi cho thí sinh.
Mới đây, một bài báo của tờ Wall Street Journal có tiêu đề: “Một vài trường đại học đọc hồ sơ của ứng viên không đến 8 phút”. Và một lần nữa, quyền lợi của ứng viên đang bị xem nhẹ. Nhân viên đến từ Bucknell nói rằng đây là cách làm nhân đạo, tuy nhiên không phải nhân đạo đối với ứng viên mà là nhân viên.
Nếu bạn cảm thấy quá mệt mỏi khi đọc hồ sơ tuyển sinh, bạn nên nhận ra rằng việc đó đi kèm với trách nhiệm. Nghiên cứu hồ sơ tuyển sinh là điểm sáng cho những ai làm trong nghề, là việc được thấy nhiều tài năng trên cả nước. Mỗi bộ hồ sơ là một câu chuyện. Và để đọc thì cần có thời gian, chứ không phải chỉ cứ lướt qua. Đặt hiệu suất lên hàng đầu, khiến đội ngũ nhân viên giải quyết chóng váng 500 bộ hồ sơ trong 01 ngày nghe như là một cảnh trong tập phim “Modern Times” của Charlie Chaplin khi ông cố gắng chạy theo kịp với tốc độ ngày càng tăng của dây chuyền lắp ráp.
Việc rút ngắn thời gian đọc hồ sơ ảnh hưởng đến lợi ích của ứng viên và càng khiến các nhân viên tốn thời gian thêm.
Vấn đề được đẩy lên căng thẳng hơn khi các trường hiện nay yêu cầu sinh viên tạo ra một bộ hồ sơ nói về quá trình học phổ thông, một quá trình không cần thiết. Việc cạnh tranh khiến nhiều sinh viên cố gắng đưa vào càng nhiều thông tin càng tốt. Tuy nhiên, các trường lại đi ngược lại bằng cách giảm tải thời gian đọc hồ sơ của các ứng viên.
Phương thức đọc 2 người không phải là một bước tiến mới. Vào những năm 90, chuyên gia tư vấn tuyển sinh cũng đọc hồ sơ theo cặp, nhưng đọc một cách đầy đủ và tự đánh giá. Sau đó họ sẽ gặp nhau để thảo luận và trình lên Hội đồng tuyển sinh những ứng viên phù hợp. Đây là một quá trình tốn thời gian: Chúng tôi đọc cả ngày, đêm, cuối tuần và thường là mỗi ngày đều phải đọc. Đó là một phần của công việc; chúng tôi đọc ở mọi nơi chúng tôi muốn và đó là một niềm vui khi đọc những câu chuyện của sinh viên trên khắp đất nước. (Một trong những địa điểm yêu thích của tôi khi đọc là phòng nghe nhạc của thư viện âm nhạc. Cách âm và riêng biệt, điều này giúp tôi vừa thưởng thức những bài nhạc tuyệt vời trong khi tập trung vào những bộ hồ sơ).
Romero da Silva, làm việc tại Đại học Rice, chia sẻ: “Trường đang tập trung vào việc giảm đi một vài giây trong quá trình này bằng cách giảm đi các tiêu chí đánh giá.” Nhưng điều này chỉ càng khiến học sinh thêm nhiều chi tiết vào bộ hồ sơ của mình. Bằng việc ưu tiên lợi ích của người đọc hồ sơ, việc này đi trái lại với giá trị của các trường đại học. Và khi mà ít cơ hội hơn cho học sinh được thể hiện mình, sẽ có ít thông tin hơn đến cho người đọc.
Nhiều năm trước, tôi đến thăm Cơ sở đăng ký nhập học của trường Penn State. (Tôi nói cơ sở vì nó là một tòa nhà lớn giống như nhà kho, nơi mà nhân viên nhập dữ liệu hàng ngàn người nộp đơn. Tôi chắc chắn bây giờ hồ sơ phần lớn được nhập liệu tự động). Tại các tổ chức như Penn State, người nộp đơn biết và mong rằng điểm số của họ là thứ quan trọng. Không cần phải viết tiểu luận hoặc lập danh sách các thành tựu kể từ khi nhập học một cách máy móc. Bộ hồ sơ không phải là một hệ thống được thiết kế để có tính toàn diện hoặc tinh tế, nhưng ít nhất nó phải trung thực, không giống như việc kiểm tra tính hiệu quả của một phương thức chào hàng.
Thực sự khá là bất công cho học sinh khi họ phải làm rất nhiều thứ để được nhận vào trường trong khi việc tuyển sinh chỉ quan tâm đến lợi ích của nhân viên nhà trường. Ứng viên xứng đáng nhận được những gì tốt hơn thế.
Người dịch: Nguyễn Hữu Hoàng Hải
Nguồn: Forbes
Trả lời
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.