Tin tức

Ước mơ du học và cánh cổng trường đại học trong nước

Việc tạm dừng Đề án này cho thấy sự khó khăn chung của nền kinh tế đang có tác động đến nhiều lĩnh vực trong nước, trong đó có cả giáo dục. Nhưng tạm không bàn đến vấn đề ngân sách và kinh tế.

“Đã từ lâu đi du học là ước mơ chung của chúng cháu nhưng điều kiện kinh tế gia đình không cho phép, nên chúng cháu cố gắng hết sức học tập tốt với mong muốn có thể tìm được học bổng du học. Khi biết thông tin của Đề án 322, chúng cháu cảm thấy hết sức vui mừng vì đã tìm được một học bổng phù hợp với khả năng và nhu cầu của bản thân. Và đặc biệt khi biết mình là một trong số những ứng viên trúng tuyển học bổng, chúng cháu và cả gia đình vô cùng tự hào, sung sướng và biết ơn Đảng, Nhà nước,  Chính phủ đã tạo điều kiện cho chúng cháu biến ước mơ thành hiện thực. Hơn một năm qua, chúng cháu đã nỗ lực không ngừng để chuẩn bị cho việc học ở nước ngoài. Nhiều bạn đã dừng việc học ở trường, lặn lội hơn nghìn cây số ra Hà Nội tham gia khóa học đào tạo ngoại ngữ do Bộ tổ chức” – Đây chỉ là một đoạn trong những dòng thư tâm huyết gửi Phó Thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân của 47 sinh viên xuất sắc đã giành được học bổng theo Đề án 322 năm học 2012 nhưng phải tạm dừng do kinh phí giai đoạn đầu của Đề án đang gặp khó khăn.

Việc tạm dừng Đề án này cho thấy sự khó khăn chung của nền kinh tế đang có tác động đến nhiều lĩnh vực trong nước, trong đó có cả giáo dục. Nhưng tạm không bàn đến vấn đề ngân sách và kinh tế. Chỉ nhìn vào những nguyện vọng tha thiết được đi học nước ngoài của các ứng viên. Tự dưng tôi cứ ngẫm nghĩ mãi về ước mơ “lớn nhất” của đời tôi hơn 8 năm trước đây: Ước mơ vào cánh cổng đại học.

Ở thời điểm đó, ước mơ lớn nhất của tất cả học sinh lớp 12 khi tốt nghiệp là: Đỗ đại học. Sau ngần ấy năm đến giờ khi một mùa phượng nữa lại về, cháy nỗi nhớ học trò, cháy ước vọng của học sinh cuối cấp, ước mơ lớn nhất vẫn là: Đỗ đại học.

7647663 Tin tức

Vì sao ước mơ của tất cả học sinh trên cả nước bao năm nay vẫn là vào được một trường đại học nào đó, nhưng đến khi ra trường không ít người thở dài thất vọng? Không ít người thấy rằng, kỹ năng được đào tạo trong trường đại học – vốn là ước mơ cháy bỏng của tuổi học sinh phổ thông không giúp được nhiều trong con đường công việc tương lai và không ít người thấy rằng, học đại học trong nước, chúng ta kém hẳn năng lực cạnh tranh với những người được đào tạo từ nước ngoài. Chỉ nghe từ “du học” thôi là bản thân họ đã “có giá” hơn người được đào tạo trong nước dù không biết đó là du học theo hình thức nào?

Tôi cũng có lúc tự hỏi: Không biết ở các quốc gia khác, họ có khao khát được đi du học mãnh liệt như chúng ta không? Vì thực thà mà nói, đến tận bây giờ tôi vẫn mong mình có được cơ hội đi du học ở một nước phát triển nào đó. Bởi suy cho cùng, khao khát tiếp cận nền giáo dục tiên tiến là ước mơ có tính cầu tiến hết sức biểu dương. Chỉ có điều, tại sao mình cứ phải khao khát “du học” khi hệ thống giáo dục đại học trong nước đã có đến hơn 400 trường đại học, cao đẳng?

Sinh viên các nước Mỹ, Anh, Pháp… chắc không mấy người nghĩ đến du học. Hoặc có đi du học cũng là một hình thức trải nghiệm văn hóa, phong thái của một quốc gia khác họ. Còn với hệ thống những trường danh tiếng hàng đầu thế giới, họ chắc không bao giờ phải băn khoăn về năng lực cạnh tranh khi nhận bằng tốt nghiệp đại học quốc gia của mình.

Khi chúng ta còn đang trên đà tìm hướng phát triển, những Harvard, Oxford hay những trường đại học của các quốc gia gần khu vực như: Nhật Bản, Hàn Quốc, Singapore vẫn là sự ngưỡng vọng. Vì sao ước mơ lớn nhất suốt 12 năm cắp sách đến trường là đỗ đại học bỗng chốc trở nên “mất giá” vô cùng trước chuyện “du học”?

Câu trả lời phải chờ vào sự định hướng phát triển toàn diện, có chất lượng, có uy tín của hệ thống giáo dục đại học trong nước. Để một ngày nào đó, chúng ta tự hào rằng với bằng đào tạo đại học trong nước, chúng ta hoàn toàn có đủ năng lực cạnh tranh về sức lao động, sáng tạo với nguồn nhân lực nước ngoài.

Tác giả: Phan Thủy

Nguồn: PL&XH


Comments

Một bình luận cho “Ước mơ du học và cánh cổng trường đại học trong nước”

  1. Đầu tiên, mình đồng cảm với nỗi niềm của các bạn sinh viên đã cố gắng hết sức để có thể đi du học theo diện do nhà nước chu cấp. Mình biết là các bạn đã phải đồ mồ hôi, sôi con mắt, mà cũng có thể đã đổ máu (ý mình là bệnh tật) vì dành toàn bộ thời gian để học, vượt lên hàng nghìn sinh viên khác để giành được học bổng. Nhưng mà điều đó chưa phải khép lại với bạn đâu.
    Đầu tiên mình xin lấy ý kiến của bạn làm đề tài thảo luận, và mình sẽ đưa ý kiến riêng của mình. May mắn hơn các bạn là gia đình mình có điều kiện và được đi du học, vì thế mình cũng có cách nhìn khách quan hơn về giao dục tại nước ngoài, đặt biệt tại Singapore và Mỹ. (Mình học ở Kaplan Singapore, còn em mình học tại Seattle, Mỹ)
    Ý kiến của bạn:
    “Tôi cũng có lúc tự hỏi: Không biết ở các quốc gia khác, họ có khao khát được đi du học mãnh liệt như chúng ta không? Vì thực thà mà nói, đến tận bây giờ tôi vẫn mong mình có được cơ hội đi du học ở một nước phát triển nào đó. Bởi suy cho cùng, khao khát tiếp cận nền giáo dục tiên tiến là ước mơ có tính cầu tiến hết sức biểu dương. Chỉ có điều, tại sao mình cứ phải khao khát “du học” khi hệ thống giáo dục đại học trong nước đã có đến hơn 400 trường đại học, cao đẳng?”
    Trả lời của mình:
    Thực sự ước mơ cháy bỏng của các học sinh tại mọi nước đang phát triển là được đi du học. Điều này gần như đúng khi mình được tiếp xúc với các bạn từ Malaysia, Philippines, Myammar, Thailand và chính cả Singapore nữa đó. Cho dù là học ở đâu, đa số là các nước Đông Nam Á, ai cũng có ước mơ du học. Vì những học sinh đó đều có chí cầu tiến (số ít, còn đa số thì gia đình có điều kiện dư giả). Còn những bạn gia đình chỉ vừa đủ khả năng, hoặc thiếu cũng đang cố gắng cày để cho con cái mình có khả năng đi du học Singapore, Mỹ, Pháp hay Phần Lan. Lý do họ muốn đi du học là vì thứ nhất được khẳng định mình, được sống với đúng con người mình và được trưởng thành. Lý do thứ hai, là do nên giáo dục của các nước đang phát triển còn quá phụ thuộc vào sách vở, thiếu tính thực tiễn và thiếu cọ sát với các chương trình quốc tế. Đâm ra, sinh viên Việt Nam khi ra làm việc, ít được nhận và tỉ lệ rớt phỏng vấn xin việc rất nhiều. Từng tham gia chương trình Couchsurfing cùng người bạn, được gặp một gia đình kia người Malaysia, họ nói, khi đi ra nước ngoài, rồi về, lương sẽ cao hơn nhiều nếu bạn chỉ ở trong nước mà thôi. Và mình nghĩ đó cũng là tư tưởng của tất cả các nhà tuyển dụng. Họ cần sự tự lập và trưởng thành của bạn.
    Ý kiến của bạn:
    Sinh viên các nước Mỹ, Anh, Pháp… chắc không mấy người nghĩ đến du học. Hoặc có đi du học cũng là một hình thức trải nghiệm văn hóa, phong thái của một quốc gia khác họ. Còn với hệ thống những trường danh tiếng hàng đầu thế giới, họ chắc không bao giờ phải băn khoăn về năng lực cạnh tranh khi nhận bằng tốt nghiệp đại học quốc gia của mình.
    Mình xin trả lời:
    Mình không biết Anh và Pháp rõ, nhưng mà Mỹ thì bạn phải có cái nhìn toàn cảnh hơn. Mỹ là hợp chuẩn quốc, nên sinh viên đi khỏi bang mình học là rất nhiều. Vì điều quan trọng là tùy từng bang mà có thế mạnh về từng ngành. Ví dụ như tại khi sang Mỹ, bạn muốn học Dược thì Houston, bang Texas với UT Health là một trong những nơi khá nỗi tiếng. Còn bạn muốn giỏi về IT hay mạng công nghệ thông tin thì phải nói đến thung lũng Silicon của Mỹ tại bang California. Còn về kinh tế, thì phải nói Havard hay các trường trong Ivy League. Về ngành y thì Columbia University là cái tên có tiếng nhất tại Mỹ. Và tất cả đều nằm tại những bang khác nhau. Thì chính học sinh Mỹ cũng chạy từ bang này sang bang khác để học thôi.
    Khi học các trường danh tiếng của Mỹ, thì đúng là bạn không phải băn khoan. Vì dụ điển hình là thầy mình tại Singapore, thầy nói nếu em học trong 25 trường tốt nhất nước Mỹ thì công ty sẽ đến gõ cửa tìm em, em không cần tìm họ. Nhưng bao nhiêu người có thể học được những trường đó trên toàn nước Mỹ. Ở đâu cũng thế thôi, năng lực cạnh tranh không chỉ là bằng cấp mà bằng kĩ năng và kinh nghiệm. Còn nếu bạn học một trường loại 2 (tier 2 – USnews ranking) ở Mỹ, ví dụ như University of Houston nhưng bạn là top 5% của trường, thì khả năng có việc làm của bạn là khá cao. Nếu bạn không có khả năng vào trường TOP của Mỹ, thì cơ hội vẫn có, quan trọng là bạn phải cố gắng nhiều và nhiều nữa. (Nói như thế thì không phải các bạn vô Ivy League không cố gắng học tập, mà họ đã có cái đà rồi, nên cứ thế mà tiến lên)
    Câu hỏi của bạn:
    Khi chúng ta còn đang trên đà tìm hướng phát triển, những Harvard, Oxford hay những trường đại học của các quốc gia gần khu vực như: Nhật Bản, Hàn Quốc, Singapore vẫn là sự ngưỡng vọng. Vì sao ước mơ lớn nhất suốt 12 năm cắp sách đến trường là đỗ đại học bỗng chốc trở nên “mất giá” vô cùng trước chuyện “du học”?
    Ý kiến của mình:
    Mình nghĩ bạn hơi bi quan, theo mình biết, bạn nên tìm hiểu thêm về các học bổng toàn phần từ Singapore, Anh, Mỹ và Phần Lan. Bạn có thể lên các trang tìm kiếm học bổng như https://scholarshipplanet.info để có thêm thông tin. Ở nước ngoài họ rất coi trọng nhân tại, nên nếu bạn cố gắng, mình tin chắc bạn sẽ có học bổng mà không cần phải đợi nhà nước rót tiền xuống. Điều quan trọng, bạn phải cố gắng tích cự tìm kiếm học bổng, cố gắng học trong trường thật tốt, điểm cao rất có ý nghĩa đối với các trường khi xét học bổng. Và đặc biệt hơn là phải phát triển những kĩ năng khác ngoài học tập bạn nha.
    Một số trang web về du học ví dụ như http://www.vietabroader.org nữa đó

Trả lời