When we were young, and schools barriers were high.
We used to love when other is applying
BeeGreed 2008
Profile: ĐHBK; GMAT 660, Toefl 103
KN: 5 năm làm về cả kỹ thuật, tài chính, quản lý một brand xâm nhập Việt Nam
Cách đây 1 năm tớ vẫn không nghĩ là tớ cần MBA. Tớ có công việc tốt, được khẳng định và được head-hunted cho một vị trí phụ trách một hãng ở Việt Nam. Nhưng việc đi học là việc trong nhiều năm tớ vẫn day dứt. Tuy nhiên, phân tích về lâu dài thì những người chỉ dựa vào kinh nghiệm như tớ mà thiếu đi sự đào tạo và va chạm ở môi trường chuyên nghiệp hơn thì tớ đã gần vươn đến đỉnh của Sigmund Curve và nếu không chuẩn bị một điểm xuất phát mới thì sớm muộn gì cũng rơi xuống. Sau cuộc nói chuyện rất insightful với anh Tiến, tớ quyết định apply.
:24: Tháng 6 -2007 Chuẩn bị apply với khí thế hừng hực, lao động miệt mài. Lúc đó tớ đang phụ trách hãng vào lúc bận rộn và khó khăn nhất. Thường xuyên tiếp khách về muộn và làm quá giờ, tớ bắt đầu học từ 10h đêm đến 3h sáng. Buổi sáng bắt đầu lúc 7h đến 8h tối. Tớ thực sự bận rộn và kỷ luật.
$-2 Tháng 7-2007 Điều mà tớ không mong chờ nhất trong lúc này thì đã xảy ra Fall in Love . Trung bình 1 người hợp với 200 người all over the world và hình như tớ tìm ra được người đó :eyes_droped: . Từ tháng 7 cho đến tháng 12 năm 2007 tớ bận rộn dating và xem film. Sau cú thi GMAT tồi tệ, tớ đăng ký thi Toefl với 4 ngày ôn tập. May là điểm vừa đủ qua. Lúc này tớ rất biết là tớ đã muộn lắm rồi, nhưng có vẻ vẫn không thể back on track được. *-3*
:super_man: Tháng 2 – 2008 Sau nhiều sự sỉ vả từ anh Quang, bạn Thái về việc thất vọng về timing và dedication của tớ giành cho việc apply :just_out:, finally tớ cũng tập trung vào làm việc được. Từ tháng 2 đến 15 tháng 3 tớ nộp một lô, nhưng essays không hề tệ và hi vọng tràn trề. Nhận được phỏng vấn của Michigan State, Fisher, Berkeley và Duke, trong khi UCLA và NYU tẩn tớ bay ngay từ gửi xe (do nộp quá muộn, 15 tháng 3 mới nộp). Trong quá trình phỏng vấn tiếc nhất là Berkeley, anh chàng phỏng vấn tớ đã bảo là nên apply nhà ở và chuẩn bị đi đi, Berkeley rất hợp với tớ, nhưng thong lại 1 câu là NYU và Berkeley khác nhau thế sao mày lại nộp . Sau khi tớ giải thích thì anh ý cười mỉm bảo hi vọng em vào được trường mà em yêu nhất Toi
Kết quả: Được Admission của Duke, Scholarship của Fisher và Full của Michigan. Riêng Duke bảo tớ là một trong những đứa cuối được nhận, hồ sơ rất competitive nhưng trường đã hết tiền (chắc cho NGân hết rồi ), nên nếu chờ 1 năm thì được ít nhất 50%.
Tớ học Fisher vì mạnh ở Supply Chain, Finance và có faculty tốt như trường top. Về cá nhân tớ cũng thích Fisher hơn vì nó là nhóm trường học nặng. Thỉnh thoảng do háo danh cũng muốn re-apply để đi top, nhưng suy đi tính lại thấy không đáng, với lại chẳng phải trường nào cũng mạnh cái mình cần như Fisher nên quyết định đi luôn.
Có mấy điều rút ra là: quá trình apply-essay là quá trình tự reflect bản thân, nếu như làm được nhanh thì viết cũng nhanh. Ngay bản first draft của mình đã được bạn Lân bảo là viết được, tuy từ bản này đến bản cuối cũng là một chặng dài nhưng mình nghĩ essay không quá daunting như mọi người nói.
GMAT thấp vẫn đi được top như thường, miễn là bạn có chất.
Nộp muộn là cản trở rất lớn vì bọn trường nó nghĩ mình trượt hết các trường khác rồi mới nộp round 3, vì cạnh tranh với waitlist, vì phải chứng minh mình yêu trường đó khó khăn hơn nhiều và vì seats còn rất ít. Tuy nhiên, nếu trường hợp bất khả kháng thì nộp cũng được, vẫn có khả năng được nhận.
Nguồn: Vietmba ( http://vietmba.com/showthread.php?t=1788 )
Trả lời
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.