FinancialEng Kinh nghiệm

Kinh nghiệm học GMAT & nộp hồ sơ vào M. Financial Engineering

FinancialEng Kinh nghiệm
Hi cả nhà, hôm nay em mới thi xong + kỉ niệm 1 năm ngày bắt đầu sờ đến sách GMAT nên tranh thủ tổng kết kinh nghiệm 1 năm.

Few notes
– Forum mình phần lớn là dành cho MBA nhưng thỉnh thoảng vẫn có các chú apply vào ngành này ngành kia “ đi lạc “ vào đây để học hỏi (như em) nên hi vọng kinh nghiệm apply cho financial engineering của em sẽ giúp ích đôi chút, hi vọng dần dà các bạn vào forum mình để tìm kinh nghiệm apply có thể tìm thấy cái các bạn ấy cần trong cả núi kinh nghiệm của mọi người post ở đây 

– Trên tinh thần truyền lửa của forum mình, em hi vọng là kinh nghiệm giúp các bạn đi sau, cũng để cảm ơn về nhiều điều em học được từ mọi người & sự nhiệt tình của các ‘mentors’ đặc biệt là anh Thái, chị Huyền, anh Thái, anh Quang, anh Thái, anh Cường, anh Thái …& anh Thái

– Văn phong của em nó lằng nhằng, nhưng viết ngắn gọn lại thì tắt mất mạch cảm xúc nên em xin phép cứ để nó thế. Các bạn nào muốn học được cái gì đó từ bài này chắc chẳng khác nào đãi cát tìm vàng… nhưng thôi, em bỏ công viết cả bài dài thế này thì các bạn có chịu khó chút cũng là fair, với lại có đề mục cả, đoạn nào không thích thì cứ bỏ qua 

Xong đoạn mở bài , sau đây là nội dung chính :


1. Back ground:

Hometown: Nam Định ( có ai đồng hương ở đây không ạ?)

Education: 7 năm chuyên Văn -> 3 năm chuyên Hóa -> nửa năm Ngoại Thương -> 4 năm Ohio State : Finance & Actuarial Science

Work experience(tất cả là part-time hết) : 1 năm làm nhà ăn trường -> 1 năm làm math-tutor ->1 năm làm workshop leader -> 4 tháng đi in tài liệu ở UBS -> 3 tháng intern ở Nationwide Financial (tính tới thời điểm apply)

Other activities: 
+ Môt năm volunteer for admission office
+ Thỉnh thoảng volunteer gì đó cho Office of International Affairs của trường
+ Volunteer cho mấy cái Food Bank 

English: Em chỉ nhớ khởi điểm của em là hồi lớp 12 thi tốt nghiệp vẫn còn phải nhìn bài bạn lớp chuyên Anh (cách đây 4 năm – bây giờ bạn ý lấy chồng sinh con rồi  ) – sau đó lên Hà Nội ôn TOEFL từ tháng 9-2005 -> 3-2006. Thế nên em khi apply được miễn TOEFL. (thi lại chắc em cũng dễ chết )

2. Ôn thi GMAT

a. Bắt đầu
Em bắt đầu ôn GMAT từ ngày 12/5/2009 (sau khi em thi xong một cái exam khác nên bây giờ vẫn nhớ chính xác ngày giờ) và thi vào ngày 4/8/2009. Điều thuận lợi là trong 3 tháng ôn thì có đến 2 tháng em nghỉ hè – em chỉ đi làm 15 tiếng một tuần nên có nhiều thời gian để học – nhưng kinh nghiệm bản thân em là thời gian càng dài và rộng thì năng suất làm việc càng … thấp.

Em bắt đầu học GMAT bằng cách vào forum nhà mình và vào beattheGMAT.com (BTG) (em không nhận được tí tiền nào để quảng cáo cho forum đó đâu ). Hồi đó đi làm được in tài liệu free nên em in kinh nghiệm ôn thi của tầm 20-30 đồng chí cả Việt cả non-Viet & đục lỗ, đóng gáy, lắp bìa đẹp lung linh để thỉnh thoảng ngồi xe bus hoặc trước khi đi ngủ lôi ra đọc cho vui. Experience ôn GMAT thì em thấy forum kia miêu tả chi tiết hơn forum nhà mình. Moi người đừng ngại chuyện “bọn Mĩ học GMAT theo kiểu khác bọn mình” vì đúng là có nhiều cái khác thật, nhưng cũng có nhiều cái học được lắm.

b. Tài liệu
Về tài liệu, thì em thấy mỗi chú nói một kiểu nhưng tựu chung lại là Sentence Correction (SC) thì phải dùng Manhattan, Critical Reasoning (CR) thì dùng Power Score, còn (Reading Comprehension) RC thì chẳng tài liệu nào hay cả, Math thì chắc không cần, ngoài ra thì chắc OG thì là cái bắt buộc thì ai cũng biết. Lúc đó thấy thời gian còn dài (em định thi vào cuối tháng 9 – nếu không tốt thì thi vào cuối tháng 10 – nếu vẫn không tốt thì thôi để một vài năm sau học lại & thi lại ) + thỉnh thoảng cầu toàn, nên em mua hết tất tần tật các bộ từ Kaplan, Princeton, Manhattan, etc .

Quyển em thích nhất là Sentence Correction của Manhattan – mọi thứ liên quan đến SC make much more sense nên quyển này và OG là hai quyển em làm đi làm lại.

Phần Crirical Reasoning thì em thấy cũng không cần ôn lắm vì dùng intuition thì ngay từ đầu em cũng thấy tỉ lệ đúng rất cao. Nhiều người ca ngợi Power Score nhưng em thấy rất dài dòng và cảm giác là vào phòng thi thì ai rỗi hơi mà chia câu hỏi ra loại này loại kia rồi chọn cách suy nghĩ hợp lý (my 2 cents).

Ngoài ra thì quyển Princeton dày cộp thì đọc qua em không thấy hay nên chỉ copy mỗi cái template cho AWA và dự định khi nào đi thi thì dùng nguyên cái đó. Các quyển khác – Kaplan, other Manhattan stuffs – đều không thích nhưng thấy yên tâm là mình đã không bỏ lỡ tí tinh hoa nào.

Còn math thì em học math ở đây nên không phải học từ nhiều.
Google Helps you Choose your University 2 Kinh nghiệm
c. Practice exam
Ngày đầu tiên làm diagnostic test thì em dưới mức trung bình một tí. Sau đó một tháng em làm test thử của GMAC(?)thì được tầm 620 – cái còn lại để dành khi nào gần thi sẽ lôi ra làm lại.

Trong thời gian đó thì em làm hết 7 test của Manhattan – mỗi tuần một test. Điểm thì em không nhớ chính xác nhưng pattern của nó như thế này : 650 -> 700 -> 720 -> 740, 740, 740, 750. Hì, nhìn vào điểm thi thế này thì em thấy khá yên tâm vì nhìn các đồng chí điểm cao chót vót ở beatthegmat (BTG) thì làm Manhattan ở nhà cũng chỉ tầm thế thôi – mà thậm chí em thấy đề Manhattan còn khó hơn, đặc biệt là math (hì các bác đang ôn phần CR ở GMAT thì thứ đoán xem em nghĩ cái gì gì ở đây nhá ).

Thấy ôn thế cũng tạm ổn, em đăng kí thi vào tháng 8 luôn – lúc đó bắt tay vào làm cái đề mà em để dành – và được 680 . Lúc đó choáng váng quá (hị, mọi người đừng bảo em là thế còn kêu – vì em không có nhiều experience nên em cần phải có cái khác bù lại) – em mất ngủ một đêm luôn, viết một bài dài ơi là dài than ở trên BTG, các bạn xúm vào an ủi làm mình cũng thấy xuôi xuôi. Và các lý do đưa ra về khác nhau giữa 2 loại test là :
1. Đơn giản nó là hai loại khác nhau
2. Man đề khó nhưng chấm dễ hơn, em sai một lô xích xông mà điểm vẫn cao
3. Math của Man khó hơn thật, nhưng mà khó hơn thì để làm gì đâu. Thế là em làm đi làm lại mấy cái test thử và cứ thế đi thi thôi, bụng bảo dạ là em sẽ thi lại nếu điểm dưới 720 (em còn gần 2 tháng mới vào học tiếp mà) và sẽ thôi nếu trên 720.

d. Ngày thi
Cả đêm không ngủ được, 5h sáng gọi điện về nhà bảo mẹ thắp hương các cụ đầy đủ sau đó phóng xe ra đường cao tốc bật nhạc ầm ỹ một lúc – ăn một quả chuối & đi .

– Phần AWA thì em có làm thứ 2 lần trước đó rồi nên template của Princeton em thuộc làu làu, không cần nghĩ cũng bắt đầu được bài viết. Nhớ lại kinh nghiệm thi kinh tế chính trị hồi năm nhất ở FTU, sau phần học thuộc đã có, em lấy ví dụ liên tục để cho bài viết dài và tán cho dễ. Thậm chí lắm đoạn hết cả ví dụ, em xào lại cái ví dụ em viết ở đoạn trước, túm lại là không để tay minh nghỉ để cho đầu nghĩ. Phần đó thế là ok.

– Math thì không có gì lắm ngoài việc có vài câu quen quen.

– Verbal thì mới là disaster – sau một đêm không ngủ và làm những cái linh tinh, đầu em nó quay cuồng. CR là phần dễ ôn nhất của Verbal thì bây giờ thành ác mộng vì không thể tập trung để nghĩ được nữa – intuition của em lúc đó nó chạy đi đâu mất ấy, mỗi câu hỏi đọc đi đọc lại mà chẳng ăn thua . Còn phần reading là phần khó khăn của em khi luyện thì đến lúc đi thi lại thấy đỡ hơn, SC thì có 1-2 câu đã làm rồi nên cũng save được ít thời gian.

Điểm lần 1: 720- V35, Q51, AWA 6 (cái này biết sau).

Trớ trêu là em không định trước là em sẽ làm gì nếu nhận được 720- lúc ra khỏi phòng thi thì hô vang khẩu hiệu “Thi lại, thi lại”. Vể nhà thì phát hiện ra là hết sách để đọc rồi, em lên forum BTG khóc lóc than thở thì các chiến hữu ở đó rất nhiệt tình, gửi riêng message bảo em là cho email để các chú ấy gửi tài liệu cho. Sau em mới biết là forum đó cấm không cho post cái bộ 1000 SC, RC, CR nên phải gửi kiểu đó, ngoài ra thì cũng gửi cho em một đống reading của LSAT để luyện thêm nếu thích. Học thì em không ngại, chỉ có điều là em dễ bị stress nên thấy sợ cái kiểu một tuần trước khi thi mất ngủ và thức trắng đêm trước hôm thi nên lăn tăn. Em email các trường hỏi xem điểm thế có ổn không vì Verbal của em hơi thấp- câu trả lời phổ biết là “tùy em” còn Princeton nói là AWA tốt thế thì nó xí xóa cái phần kia. Thế là kết thúc của mục ôn GMAT của em.

3. Chọn trường
Em thích cả finance cả math, thế nên nghĩ chắc financial engineering là hợp nhất & back ground cả math cả finance của em các trường em thích cũng sẽ thích em . Khác với MBA, Financial Engineering thì chỉ một số ít trường có, và trường nào rank tầm 30 trong ngành thì cũng xuống đáy lắm rồi. Thêm vào đó là em thi GMAT chứ không thi GRE nên việc chọn trường trở nên rất dễ dàng: chọn mấy trường tốt tốt trong các trường nhận GMAT rồi apply . Trường tốt với em được định nghĩa là trường có placement cao & average salary tương đối (em cũng tham tiền vừa vừa thôi, nhưng nhìn average salary để biết quality of placement) & curriculum – không biết mọi người có xem cái này lúc apply không ạ? Nghe hơi bôn sê vích một tí, nhưng em muốn thật sự học cái gì đó.

Tiện thể rỗi rãi + tự thưởng cho cả hè vất vả, em xách ba lô đi thăm hết các trường em định apply bao gồm Princeton, Columbia, Carnegie Mellon (NYC), MIT & Rutgers.

+ Lúc trước em rank CMU là số 1 nhưng đến thăm Princeton thì thay đổi luôn, trường nhỏ vừa và đẹp, sinh viên được quan tâm chu đáo, giáo sư đỉnh, placement record cứ như là không bị ảnh hưởng của recession (98% ) & có học bổng.

+ CMU thì chỉ thuê một cái floor ở một cái building ở NYC (nghe đồn là Cornell cũng đặt “vệ tinh” ở cùng cái building đó luôn) –và 70% học qua interactive video với các chú ở Pittsburgh.

+ Columbia thì em apply ở math department, chương trình khá thô sơ và curriculum thì theorical hơn là practical.

+ MIT thì chương trình mới, nhưng finance của các chú ấy mạnh sẵn rồi + brand name thì không ai phủ nhận được.

Chuyện bên lề là đây là lần đầu tiên đi NYC và chẳng thấy nó “sexy” như mọi người vẫn nói , mọi người sau đến NYC mà quên không mang ví thì cứ liên lạc với anh Cường – sẽ có chỗ ngủ, ăn trưa miễn phí lại còn được dẫn đến tận nơi nếu muốn đi đâu– thx anh Cường (đúng là chân dài như mọi người vẫn nói)

4. Application
a. Carnegie Mellon (CMU)
CMU round 1 vào cuối tháng 10 nên em bắt tay viết essay đầu tiên vào tháng 8. Từ bé đến lớn chưa biết Statement of Purpose (SOP) là gì nên em đọc các post của mọi người trên forum, làm cái self-accessment gì đó của MIT, đọc thêm một quyển sách mà anh Trung Ngô giới thiệu và nhiều người cũng cho là hay. Nói một cách chân thực là lần đầu viết thì bài của em nó cứ lơ lớ bài văn mẫu – và mất vài tuần mới xong bản nháp đầu tiên.

Chắc đấy là lần đầu tiên ngồi nghĩ nghiêm túc về bản thân mình và thấy là mình chẳng có gì để mà viết. Chẳng lẽ nói là mỗi kì học 25 credits & đi làm 20 tiếng nên đầu óc chẳng còn có thời gian đễ nghĩ và làm cái gì đó khác. Nhưng rồi dần dà thì “móc bùn cũng ra vài con cá”, thì cũng tìm ra cách nói để làm cho những cái mình làm nó trở nên fancy hơn ( “sáng tạo trên cốt lõi của sự thật”). Và cái theme em thích cho vào bài là journey từ Trực Ninh –> Nam Định –> Hà Nội –> Columbus –> NYC , cái này thì em nghĩ là làm cho bài thêm interesting & memorable và cũng nói về life experience thôi. Point của em ở đây là mỗi người đều sẽ có cái gì đó để nói, người nào làm nhiều việc thì nhìn cái thấy ngay, còn ai (như em) không có nhiều thứ thì phải nghĩ chút chút.

Bài essay đầu tiên em đưa cho anh Thái sửa, và em dám chắc là bác ấy đọc chắc sởn cả gai ốc vì em cũng bị thế lúc đọc lại bài đó  – mọi người có thể tưởng tượng như SOP viết theo giọng văn teen teen của báo Hoa Học Trò + diễn đạt như báo Toán tuổi thơ thì nó sẽ như thế nào. Sau đó anh ấy sửa lại mà em đọc thấy choáng vì lúc đó mới hiểu cảm giác của nhân vật trong phim “Người đẹp ngàn cân” sau khi cô ây phẫu thuật thẩm mĩ, rồi anh em sửa đi sửa lại bao nhiêu lần nữa thì nó mới thành cái gì đó “readable”. Tới lúc đó thì em cũng quá mệt với bài đó, tưởng tượng có 5 trường, mỗi trường 2 bài thì chắc chết. Đến bài thứ 2 của CMU em có nhờ thêm anh Quang sửa giúp, bác ấy nói đến đâu thì xua mây đen đi đến đó, nhưng em lười quá nên cứ dùng dà dùng dằng, rồi lâu lâu quên béng luôn là anh ấy dặn cái gì, thế là vất bài đó ở đó. Sau này em được admission mà không hiểu tại sao, lúc đó mới biết sức mạnh của SOP và quyền năng vô hạn từ khả năng viết lách và tư duy của các cây đa, cây đề nhà mình.

Kì fall thì em bận xin việc quá nên vất việc apply ở đó, nghĩ bụng sẽ apply vào round 2 của CMU vào tháng 1 vì cũng có cái tiện là nó cùng đợt với các trường khác nên hi vọng lúc make decision thì có đầy đủ thông tin cúa các trường.

Thời gian về Việt Nam đợt giáng sinh thì bài essay cho CMU em nhờ anh Thái sửa lúc đó đã lên đến version 8, mấy recommendations của anh Quang rất hay nhưng em lười sửa mảng lớn lớn nên … (sorry anh Quang). Em nhờ hai đứa bạn Mĩ đọc lại lần cuối rồi submit vào đầu tháng 1. LOR thì em lấy từ một thầy dạy Finance, một thầy dạy Math và Manager của em (mặc dù lúc đó em mới vào làm 1 tháng, nhưng chẳng còn ai hợp lý hơn bà ấy cả).

b. Princeton
Còn Princeton thì deadline vào Dec1 – và cuối cùng thì em không apply vì vô vàn lý do:1. Bận xin việc 2. Chuẩn bị về Việt Nam chơi 3. Thần hồn nát thần tính, nhìn admission rate là 4%(600 applicants – 25 seats) mà em sợ, nhìn các chú vào đó toàn làm full-time ở những chỗ hoành tráng hoặc có PhD rồi nên em cũng oải. Nếu apply vớ vẩn cho xong thì chẳng đi đến đâu mà không có thời gian để làm cẩn thận.

c. MIT
Cùng lúc đó thì em apply luôn cho MIT, trường này không có essays mà chỉ có 2 câu hỏi ngắn tầm 100 words. Hì, em thì cảm giác là MIT thích những cái gì màu mè, nghe nổi nổi nên có những cái như giải quốc gia hồi lớp 5 em cũng cho vào cho vui, mặc dù có khi cho vào trường khác thì chắc nó cười cho thối mũi.

d. Columbia
Sau đó thì em apply vào Columbia (Master in Mathematics of Finance) – sau vụ essay của CMU thì chẳng còn sức vóc và tâm huyết nào cho trường khác nứa nên em dùng bài của CMU xào lại rồi cho vào đây. 3 tiếng là xong essay

e. Rutgeres
Cũng không có gì lắm vì thấy tự tin vào profile của mình so với pool of applicants. Em chỉ xào lại những cái có sẵn từ các trường khác. Ngoài ra Rutgers có câu hỏi về “Ethical Dilemma” nghe rất chi là irrelevant với Financial Engineering (MFE).

f. Florida State
Ngoài ra em có back-up plan là apply vào PhD in finance, (trong trường hợp các trường tốt không nhận, các trường vừa vừa không cho tiền), sau đó thiết nghĩ học PhD đến 5 năm mà ở những chỗ buồn buồn chan chán thì sống sao nổi nên em quyết định có thể sẽ đi nghỉ hưu sớm bằng cách nộp hồ sơ vào Florida State – tưởng tượng ra cảnh hằng ngày đi học & đi dạy xong mình ra bờ biền tắm nắng, rồi ngắm mặt trời lặn và ăn hải sản.

5. Interview
a. Florida State
Trường biết kết quả đầu tiên là từ trường em apply muộn nhất : Florida State. Chỉ sau 1 ngày apply thì trường đó liên lạc em bảo là đã nhận đủ 3 chú cho PhD năm nay rồi nên không xem hồ sơ nữa. Em bực mình thì ít mà tiếc tiền application fee và tiền transcript thì nhiều nên bảo nó chuyển hồ sơ em sang Master program mặc dù essay vẫn state là em muốn được làm PhD.

Sau độ 2 tuần thì, program director gọi điện hỏi em sơ sơ mấy cái (chắc cái đó không phải là interview), vì mới nhận được interview invitation của MIT nên em khá arrogant tí. Em bảo luôn là em chẳng có xu nào cả, nếu nhận vào cho tiền thì nhận mà không thì thôi để chỗ đó cho đứa khác. Sau đó một tuần thì department chair gọi lại cho em, hỏi sơ sơ là em apply đi đâu, thích học PhD thật không, etc. Tầm 3 tuần sau đó thì nhận được admission & in-state tuition, mặc dù khá lạnh lùng với trường này nhưng em thấy rất impress với sự quan tâm của cả hai ông kia dành cho em, các ông ý gọi điện và email thường xuyên qua lại và vẫn nói là đang cố gắng tìm tiền cho em.
Sau đó thì em vẫn hô là không có tí tiền nào cả nên không đi được, thì các chú ấy cuối cùng cũng cho em một package khác là em làm GA cho các chú và sẽ đi học miễn phí & thêm ít stipend đủ dùng. Tới nước đó thì em chẳng còn lý do nào để bao biện cho việc từ chối vì lúc nào từ trước đến giờ lúc nào cũng rối rít kêu thích trường đó, nhưng rồi thì em cùng tìm ra một cách trên trời rơi xuống để cảm ơn và chào tạm biệt Florida State.

b. MIT
Em nhận interview request vào tầm giữa tháng 2, có điều hơi lăn tăn là interview 20 phút thì nó nói lên điều gì của applicant và đây là phone interview đầu tiên em biết mà interviewee gọi interviewer Biết interviewer từ MBA Admission team nên em cũng chuẩn bị để không nói cái gì quá sâu về ngành.

Đến giờ thì em gọi mãi mà bà ý không bắt máy nên hơi panic một tí, sau đó em gọi điện đến admission office ngay và hỏi xem có vấn đề gì không và nó nối máy cho bà ấy. Bà đó sorry rối rít nhưng thực ra lúc sau bà ấy lại làm thế thêm một lần nữa khi điện thoại của bà ấy mất sóng. Còn nội dung thì hỏi nhưng câu em nghĩ là hơi lạ lạ, kiểu như gần đây đọc sách gì? Em rất lười đọc sách nên,nhẹ nhàng đi bộ đến giá sách thì thấy quyển Strengsfinder & nhớ trước đây mọi người ở forum mình recommend quyển The Intelligent Investor mà em đã đọc abstract, biết bác này không làm finance nên em rất tự tin giới thiệu 2 quyển cho bác ý. Ngoài ra cũng có một chỗ ăn điểm là bác ấy hỏi em có làm tí community service gì không thì hồi năm 2 em có theo đoàn sinh viên của trường đi tình nguyện ở Boston & tụi em có đi thăm MIT. Đấy 20’(- 5’ điện thoại mất sóng) thì nó ngắn ngủi lắm.

c. Carnegie Mellon 
Nhận được admission của MIT rồi em mới đi Pittsburgh để interview vào Carnegie Mellon. Vì trường này em thích nhất nên em quyết tâm đến tận nơi nói chuyện, interview với ông program director & finance professor nên em cũng cỗ gắng cẩn thận khi nói về những topic đó khi ông ấy hỏi. Interview được schedule là 45’ nhưng chắc là thực tế nó dài tầm 1h15’. Thì câu chuyện cũng không có gì cả, ông ấy hỏi về điểm yếu của em trên resume: computer skills & experience.

Ngoài ra thì em khuyến mại cho ông ấy tại sao em thích trường đó, chắc nếu không bị hẹn đi ăn trưa thì chắc là em ngồi cả ngày nói về cái đó cũng được. Sau đó thì em cũng buôn sơ qua về legendary hedging team của Nationwide trong đó 3 chú CMU đứng đầu và em khá impress là chú director này còn nhớ tên chính xác của 2 trong 3 chú đó. Và cuối cùng thì em kể chuyện bố của sếp của sếp em học ở CMU nhưng sếp của sếp em không có tiền đi học ở đó nên CMU vẫn luôn là dream school của ông ấy.

Hết, sau đó em đi ăn trưa với 3 chú interviewees khác và 5 chú current students, vốn học chuyên Văn quen rồi, nên em lập tức thấy bất ngờ khi cả bàn chỉ có em là con gái, và khi vào lớp ngồi học thử thì cả lớp chỉ có 2 cô nương. Sau em sợ quá, vào website của trường xem thì mới biết hóa ra hôm đó có 2 cô không đi học vì 13% lớp là con gái cơ. Ở CMU, cả lớp 30 chú học cùng nhau từ đầu chí cuối nên trước khi vào lớp thì mọi người nói chuyện rất vui vẻ, và thường thì bài tập lắm quá nên tinh thần teamwork rất cao .Một cái khác em thích của CMU đấy là thấy giáo đi dạy mặc áo phông và quần bò rách chứ không kiểu áo sơ mi phẳng lì như ở MIT 

d. Rutgers
Rutgers nhận em vào & cho 50% scholarship- em cứ ẻm đấy đã và chưa suy nghĩ gì hết.

e. Columbia (MAFN)
Rất bất ngờ vì trường yêu cầu không cao (GMAT & GRE, có thì tốt mà không có thì không sao), placement record không có và cuối cùng cho em vào waitlist . Nhưng tại mình không toàn tâm toàn ý với người ta thì cũng không expect là người ta thích mình được.

6. Decision making

Frankly, từ nhỏ đến lớn em chưa bao giờ phải make decision nào to lớn như việc đi học MIT hay không. Nếu xét về mặt vật chất thì đúng là đầu tư 2 tỉ thì chắc không phải mình em mà bố mẹ em cũng chưa làm cái gì to tát thế. Về mặt khác thì admission của MIT làm em nhớ lại một quote trong phim The Godfather (cái câu được lặp đi lặp lại về cái offer that noone can reject – nhưng trong phim thì họ dùng súng), vì em đúng là không nghĩ là em được đi nhận vào khi mà admission rate rất thấp và thấy potential classmate toàn là các bạn hoành tráng.

Biết MIT nói không cho tiền nhưng em vẫn trên tinh thần còn nước còn tát: viết thêm essay xin tiền và liên lạc với đủ các kiểu dean, program director, admission director,etc. Mặc dù cuối cùng nó turn out là chẳng xin được xu nào nhưng ít gì mình cũng làm hết những cái có thể rồi. Một cái nữa cũng rất encouraging đấy là khi em viết thư cho deputy dean thì bà ấy có viết lại rất hay & giải thích cặn kẽ mọi thứ, chính tỏ là người ta có đọc & chắc trường này không xin được tiền thật, nhưng có thể trường khác sẽ được.

Đồng thời cũng tranh thủ tìm thêm thông tin về program bằng cách đến dự AdMIT day dành cho MFin students. Course work của MIT rất flexible, sinh viên có thể chọn bất cứ lớp nào trong một list 30 lớp finance để học, có thể tailor thành quant finance nếu muốn hoặc nếu thích đi sâu vào corporate finance. He, đấy là cái MIT people nói, còn bản thân em thì thấy nó capitalize brand name & make money bằng cách dúi sinh viên vào những lớp có sẵn của các chương trình khác (PhD, MBA, etc). Placement năm đầu tiên là 50% (3 tháng trước khi tốt nghiệp) – cũng chưa chắc đã tệ hơn 90% – 3 tháng sau tôt nghiệp của Carnegie Mellon. Nhưng em nghĩ là cơ hội học cùng & học từ bright classmates & top-notch professors & brand name của MIT thì không thể nói là không có ảnh hưởng gì đến career development.

Nhưng bản thân em thì thấy mình cũng học được rất nhiều từ một tháng vật lộn suy nghĩ xêm nên chào tạm biệt MIT hay CMU trước. Lúc đầu thì mọi thứ lẫn lộn cả, nhưng dần dà suy nghĩ đi suy nghĩ lại thì cũng tìm hiểu ra và biết là mình thật sự muốn làm cái gì, và cái gì là quan trong với mình. Ví dụ là em vốn rất thích kiểu CMU đưa 4 departments (Math, Stat, CS & Finance) vào cùng một program và các lớp đều được thiết kế riêng cho chương trình này. Thêm nào nữa nếu như MIT Master in Finance có thể lead đến nhiều job khác nhau và ở nhiều nơi khác nhau vì nó có brand name mạnh, thì chắc chỉ những người trong ngành & liên quan đến việc tuyển Quants thì sẽ biết CMU’s program nó có gì đặc biệt. Và bản thân em thì thích những cơ hội mà CMU đưa đến hơn & sẵn sàng take risk nên kết cục là từ chối MIT và nhận lời với CMU (em cũng vẫn đang miệt mài xin tiền khắp mọi nơi, nếu không kiếm được tương đối kha khá thì chắc có thể em sẽ hoãn việc học lại một thời gian )

Một ý cuối cuối nữa. Chắc là mỗi người mỗi khác thôi, nhưng với đứa tham như em, thì một lời khuyên là “Đừng vội vàng hạnh phúc với financial aid mình có – trừ phi nó là full-tuition & stipend”. Em chỉ nghĩ là nói chung thì mọi người nói chung là ai cũng reasonable, và ở Mĩ thì flexible hơn nên nếu muốn xin thêm tiền thì cứ tìm cách xin tiếp nhưng tìm cái gì đó để họ thấy hợp lý cho mình thêm tiền.

Final Notes
Hì, chắc nhìn hồ sơ em lèo phèo thế mà được nhận vào MIT nên mấy đồng chí cũng có hỏi em là em làm gì mà được nhận vào đó (Thực ra, em cũng định hỏi MIT sau khi được nhận nhưng quên mất cho đến khi chào tạm biệt nên chưa kịp hỏi). Nhưng em thấy hầu hết những cái em làm trước đến giờ không phải là vì mục tiêu vào grad school, mà vì em làm cái em thích thôi. Và chắc những trường em thích thì nó lại thích cái em có, chắc việc application nó cũng xoay quanh từ “fit” thôi. Thế nên em nghĩ chắc là việc bắt đầu của application là làm tốt cái mình làm & thích rồi sau đó chọn trường phù hợp với cái đó, thay vì chọn trường rồi thay đổi mình sao cho trường nó thích.

Nguồn : Vietmba ( http://vietmba.com/showthread.php?t=3525 )

Comments

2 bình luận cho “Kinh nghiệm học GMAT & nộp hồ sơ vào M. Financial Engineering”

  1. mình có vài thắc mắc, bạn có thể cho mình yahoo được k?

    1. ym của site là scholarshipplanet bạn à :)

Trả lời