97067973 woman hanging now open sign in store window Tin tức

Khánh Hòa – Cơ hội là do chính bạn tạo ra

97067973 woman hanging now open sign in store window Tin tức

Đây là câu chuyện apply của mình, rất vui được chia sẻ cùng mọi người ^^

Pinkmouse
DoB: 1984
Đại học Ngoại Thương HN 2002-2006
Wright State University, Dayton-OH, 2008-2009
Master of Social and Applied Economics

GPA: 7.7/10
GRE 1300 (tháng 10/2006)
Toefl PBT 607 (tháng 3/2006) và iBT 95 (tháng 8/2008)

Điểm mạnh: luôn tập trung để đạt được mục tiêu
Điểm yếu: tất cả những thứ còn lại đều yếu và phải hoàn thiện hơn nữa. Không có nhiều kinh nghiệm chọn trường và viết hồ sơ lắm :p.

Sở thích: chiêm nghiệm, đọc sách, thích ăn pizza và xem phim của Julia Roberts
Câu nói ưa thích: Donald Trumph “I like thinking big. If you’re going to be thinking anything, you might as well think big”. Think big, Get something smaller là vừa nhỉ ^^.

Hiện tại mình đang học ngành Kinh tế học tại ĐH Wright State (www.wright.edu), một trường thuộc hệ thống công lập của bang Ohio. Cơ hội học bổng đến với mình hơi bất ngờ, nhưng theo mình chút may mắn đó là kết quả của một quá trình Dreaming, Planning, Taking Actions và Waiting for Opportunities mà mình muốn chia sẻ với các bạn dưới đây.

Bản thân mình từ khi học cấp 3 đã có những suy nghĩ nhen nhóm về việc du học, nhất là học Toefl. Tất cả những khái niệm đó tất nhiên ban đầu rất mơ hồ, nhưng đó là những hình ảnh cứ luẩn quẩn và rất rõ trong đầu mình. Khi lên ĐH (mình học Ngoại thương khóa 41) mình bắt đầu thực hiện ao ước học tốt tiếng Anh bằng khóa Toefl đầu tiên. Lúc đó chỉ học thôi còn chưa có ý định thi, mà quả là cũng chưa vào đầu được nhiều lắm, có chăng là hiểu được cách làm bài, cách thi. Trong thời gian học ĐH mình luôn dành nhiều thời gian học tiếng Anh, một phần vì thích và một phần nữa thấy nó cũng rất cần thiết cho công việc sau này. Và thêm nữa, mình bắt đầu tìm hiểu các cơ hội xin học bổng. Tất nhiên mình phải xin được học bổng, vì gia đình không thể chu cấp tài chính cho mình đi học nước ngoài dù có xin được 50% chi phí đi nữa. Mình nhớ có lần ghé qua IDP, họ tuyên bố thẳng là nếu bạn không có điểm GPA trên 8.0 thì khó mà xin được học bổng 100%. Ngược lại, khi mình đến một trung tâm tư vấn du học Mỹ, họ khẳng định với mình là chỉ cần Toefl trên 600 và GRE trên 1200 là mình hoàn toàn có khả năng xin được học bổng, dù chỉ là bằng Khá Đại học. Vậy là mình biết mình đã tìm thấy một con đường phía trước để phấn đấu, rất rõ ràng. (Xin mở ngoặc một chút, ngành Economics của mình học bổng không nhiều, và mình đã từng nghĩ đến việc nhờ Dịch vụ tư vấn du học làm giúp hồ sơ, nhưng mình khuyên là các bạn nên tự tin apply,và kiên nhẫn chờ đợi cơ hội).

Tập trung cao độ, và chọn điểm rơi chính xác

Cái này nó hơi trừu tượng, có thể hiểu là bản thân mỗi người phải tự hiểu mình, biết điểm yếu, điểm mạnh, và “lên giây cót tinh thần” đúng lúc. Bạn hãy lắng nghe chính mình và tập trung để đạt mục tiêu. Mình nghĩ ai học cũng vất vả như nhau cả, đạt điểm cao hay thấp còn phụ thuộc một chút may mắn, nhưng điều quan trọng là bạn phải đặt cho mình một mục tiêu để hướng đến, và chỉ suy nghĩ làm sao để đạt được mục tiêu đó, để nó “ngấm” vào như là hơi thở của mình, thì chắc chắn bạn sẽ đạt được nhiều kết quả tốt đẹp.

Việc còn lại là lên kế hoạch thi Toefl. Mình dự định apply mùa Fall 2006, nên vào năm cuối Đại học mình đã tranh thủ tự ôn ở nhà 3 tháng và thi. Kết quả cũng không tệ lắm, 607 điểm (tháng 3/2006). Lúc đó mới học Toefl thôi mà đã thấy chông gai rồi, vì trong khi bạn bè xin đi làm thêm, tham gia nhiều hoạt động, mình là sinh viên tỉnh lẻ không có nhiều điều kiện, lại lo ôn thi nên hầu như không tham gia được việc gì ngoài ôn luyện ở nhà cả. Lúc đó mình đã nghĩ nếu mà không được trên 600 thì thôi luôn khỏi ao ước du học nữa cơ đấy. Có lẽ số điểm mình đạt được là một cái mốc rất quan trọng, giúp mình tự tin vào khả năng và bước tiếp.

Cái mốc thứ hai là thi GRE. Mình đã tham gia học một lớp GRE ở trung tâm tiếng Anh từ năm 2005. Đến tháng 7/2006 mình học ôn cùng một nhóm có 10 người (sau rồi rơi rụng dần mất mấy vị). Bọn mình thi vào cuối tháng 10/2006. Điểm GRE của mình cũng được coi là tốt, 1300. Quả thực là hồi học GRE mình vừa làm luận văn tốt nghiệp, vừa ôn thấy cũng căng thẳng, thiếu chút xíu nữa là “hâm” thôi. Có những lúc down quá, lại gọi điện cho bạn bè than thở. Vấn đề là, người nào không ôn GRE thì không hiểu được những cái “điên điên” mà người học gặp phải, nên rất khó nói chuyện với bố mẹ, hay ngay cả bạn bè thân thiết. Cho nên mình nghĩ một trong những yếu tố thành công của tập thể ôn thi GRE đó là hỗ trợ phần lớn về mặt tinh thần, và có mọi người phải cùng có quyết tâm cao. Lúc gần thi mình học rất “vào”, ngày nào cũng xào đi xào lại hàng trăm từ vựng, và nhớ chúng vanh vách. Nhưng đen đủi là 3 ngày gần thi thì tự dưng lăn quay ra ốm, thế là lỡ cả kế hoạch làm đề vào mấy ngày cuối. Bạn tưởng tượng là hôm đi thi, mình bị vẫn ốm và lại uống nước cam lạnh (để sẵn trong tủ lạnh từ tối hôm trước mà) thế là đang chờ điểm danh vào phòng thi mà phải chạy vào toilet nôn thốc nôn tháo đấy. Ôi chỉ 1 chút nữa là đầu hàng đi về. May mà xong thì cũng tỉnh táo lại và cảm thấy vẫn đủ sức chiến đấu. Điều tuyệt vời nhất là ở nhà chưa bao giờ làm toán được tối đa, nhưng điểm phần Qualitative của mình được 800, mình cũng thấy khó tin.

Cơ hội là do chính bạn tạo ra

Câu chuyện apply của mình thì có phần còn dài dòng hơn. Đó là quá trình đi chọn ngành chọn nghề bạn ạ. Mình thú thật, học Ngoại thương xong ra trường chẳng biết làm cái gì. Thấy ngành gì cũng thích, cũng có khả năng làm được. Vậy là hoang mang. Lúc đó mình chỉ nghĩ thích học về Management, mà lại ôn GRE (cái hồi quyết định học GRE là vì nghe nói xin học bổng MBA khó, thế đấy), thế là mình mò mẫm ra cái ngành gọi là Master of Public Administration. Chỉ loanh quanh có thế thôi, và quyết định apply ngành này. Chẳng tìm thấy ai ở Việt Nam học ngành này để mà hỏi cả. Thế là cứ tự mày mò làm hồ sơ, viết SOP, LoR…đủ cả. Năm đó ai cũng bảo mình khả quan vì điểm tốt, mà mình thấy cũng tự tin ghê. Thế rồi gửi 5 trường thì admissions cả 5.

Tháng 4/2007 là giai đoạn mình rơi vào tình trạng thất vọng, stressful kinh khủng. Giống như bạn đang bay ở độ cao 1000 mét rồi rơi cái bịch xuống đất. Bố mẹ, bạn bè….tất cả ai biết mình đã ước ao đi du học Mỹ thế nào đều buồn mà không dám hỏi. Mình không quan tâm lắm mọi người nghĩ gì đâu, chỉ thấy áy náy là đã tiêu khá nhiều tiền của bố mẹ cho vụ apply, hai nữa là tự ti quá, không dám tin vào một cơ hội thứ 2. Thất bại đó sau này mình rút ra nhiều điều, mà có lẽ quan trọng nhất là Networking. Càng quen nhiều bạn bè, mình càng biết nhiều và càng có thêm nhiều thông tin quý giá về các nguồn học bổng cũng như kinh nghiệm apply.

Thời gian dài sau đó mình xin đi làm, và tiếp tục suy nghĩ xem mình nên chọn con đường nào để theo đuổi. Du học nữa hay không? Và học cái gì? Có lúc nản chí bảo thôi ở nhà “lấy chồng cho xong”, hii một câu rất quen thuộc cho các cô gái tuổi như mình. Nhưng cách mình đưa ra quyết định là bằng cách thử đặt vào tình thế đó, và tự hỏi “Liệu mình chấp nhận nó được bao lâu?”. Mình hiểu đó không phải là con đường dài mà mình mong muốn. Tuy vậy mình có một chút lí do gia đình mà mình muốn tập trung trong năm 2007, thành ra quyết định sẽ “phục thù” vào mùa apply 2008. Tháng 4 vừa rồi khi đang lên kế hoạch học Toefl iBT để thi lại (điều mà mình đã tin là tránh được đấy), mình có viết thư cho chị bạn học cùng lớp GRE cũ xem chị ý học ở Wright State thế nào. Và rất may là chị trả lời thư mình ngay sau đó, rồi giục mình nộp hồ sơ vào WSU vì vẫn còn hạn. Với tất cả kinh nghiệm và đống giấy tờ application còn lại của năm 2006 mình đã hoàn thành xong hồ sơ trong 2 tuần và đến trường đúng vào ngày hết hạn, 15 tháng 4.

Và giờ thì mình là Graduate Assistant của Department of Economics, WSU. Một trường đại học qui mô trung bình, một môi trường học tập rất tốt với các giáo sư rất quí mến sinh viên, và những người bạn Mỹ rất tốt. Tất cả hiện ra như đã từng gặp ở đâu đó, trong giấc mơ của mình chăng.

Mình vẫn đang trên con đường khám phá nước Mỹ, và khám phá những điều thú vị của cuộc sống, thách thức chính bản thân và vượt qua. Mình muốn nói rằng hãy ước mơ điều gì đó thật lớn lao, hãy thực sự mong muốn nó, và chắc chắn là bạn sẽ đạt được.

Chúc các bạn nhiều may mắn trong năm mới 2009!