annoying friend 144224 Kinh nghiệm

7 dấu hiệu cho thấy bạn gây ra sự khó chịu sau khi đi du học về

 

annoying-friend-144224

 

Về nhà rồi. Phòng của bạn trông có vẻ hơi khác (sạch quá, con cảm ơn mẹ), không khí trong phòng cũng khác, con cún thì vẫy đuôi mừng rỡ khi thấy bạn về, và bạn cũng chưa soạn đồ đạc trong va-li ra. Bạn mới về lại nhà sau quãng thời gian du học.

Bạn cứ nghĩ “sốc văn hóa ngược” có là cái gì đâu mà thầy cứ nhắc đi nhắc lại khi bạn đang học thi cuối kì. Tuy lúc tạm biệt ba mẹ đi du học, bạn vẫn nước mắt ngắn dài, nhưng thật sự tuyệt biết bao khi bạn có thể nhìn thấy những con đường quen thuộc, rồi bạn bè, cửa hàng (trời ơi, chính nó), và quay trở về với thói quen sinh hoạt lúc còn du học, dù chỉ 5 phút thôi. Bởi vì giờ đây, tôi biết chắc rằng điều bạn muốn nhất chính là một chiếc vé máy bay, một chuyến bay nghìn dặm chở bạn đi đến bất cứ đâu, miễn là đi. Gia đình ấm áp lắm, nhưng chỉ 5 giây sau thôi, bạn thân mến ơi, bạn lại không may lại “cuồng chân” và sẽ nói không ngừng nghỉ về những chuyến đi lúc trước.

Chịu thôi. Đành chịu. Du học chính là kéo bạn ra khỏi những ranh giới trước đây. Gia đình và bạn bè, một khi say sưa nghe bạn kể về những chuyến đi, thì chắc sẽ định mua cho bạn một vé cho bạn quay lại lúc xưa, để họ không phải “chịu đựng” bạn thêm nữa.

Bạn không chắc ư? Giờ tôi sẽ chỉ cho bạn thấy, liệu bạn có phải là một đứa bạn phiền phức trong mắt bạn bè khi bạn mới vừa du học về hay không.

1. Cứ nói chuyện, bạn lại nhắc đến những trải nghiệm du học ít nhất là một lần.

Bạn đang cùng ngồi với bạn bè trong phòng ăn, kể về những chuyện thường ngày của lũ sinh viên, và bất chợt bạn rất muốn than phiền, và nhất định phải cắt ngang đoạn hội thoại để cằn nhằn: “Tụi bây có biết sữa ở đây dở kinh khủng không? Trời ơi, sữa ở (nước nào đó) ngon không chịu được luôn ý. Ngon hơn, mà cũng bổ hơn nữa chứ.”

Và tất cả bạn bè của bạn đều nghe thấy. Không sữa thì cũng là những cái bánh qui, ly bia, đĩa tráng miệng, những bờ biển, quán bar, club hoặc về những anh chàng lịch lãm. Tuy nhiên, đây mới chỉ là điều ít phiền toái nhất trong vô số những thói quen khác của bạn. Cứ nói chuyện thì ít nhất bạn cũng phải nhắc đến chuyện du học một lần.

2. Bạn muốn mọi người phải học theo cách bạn sống khi còn ở nước ngoài.

“Tụi mày biết không, người Đức không đời nào mang giày vào nhà, còn trong nhà thì đã có dép đi riêng. Chúng ta cũng nên làm như vậy!”

Được thôi, không sao, dép đi trong nhà cũng tốt mà. Nhưng mà cứ lúc nào bước vào nhà bạn cũng nhắc lại mãi vậy sẽ làm người khác thấy chán đấy. Và cũng đừng nghĩ đến chuyện mua cho mỗi người một đôi dép, tôi đã thử và chẳng khả thi chút nào). Tuy vậy, bạn cũng không thể ngừng hoài niệm về những điều tốt đẹp lúc còn là du học sinh.

Ngoại trừ cách bạn đã từng rửa chén bát, tắm giặt, tất cả những điều còn lại, tuy khác nhưng chưa hẳn đã tốt hơn. Chỉ là khác nhau thôi.

Vậy nên, hãy thử kiềm chế những câu nói “hoài niệm” xem, bởi vì nó chẳng khác nào lúc bạn đang còn đi du học, bạn cứ luôn miệng nói rằng “Ở Mỹ, người ta thế này, thế này này.” Những chuyện như vậy xưa lắm rồi. Lúc ở nhà bạn cũng thế mà. Bạn thuyết phục bạn bè mình bằng những cách khác tế nhị hơn, rằng, tụi mày thấy không, 9 giờ mới ăn tối cũng vui đấy chứ?

3. Bạn trở thành đầu bếp chuyên nghiệp/nhà ngôn ngữ học/ chuyên gia trong bất kì ngành nghề nào khác.

9 giờ tối rồi, và đứa bạn cùng phòng nói với bạn rằng tụi nó sẽ nấu bữa tối, còn bạn thì làm một ít đồ uống. Được thôi, không vấn đề gì cả. Chuyện nhỏ mà, cho đến khi bạn rón rén lại bên bếp và sắp sửa đưa tay lên chê bai cách nấu mỳ của chúng bạn. “Trời ơi, nước sốt này nhạt quá.”

Rồi bạn cho thêm muối vào, nhưng lại bị quá tay vì giờ đây, bạn lại tự cao quá đà mà trước giờ bạn cũng không như thế. “Tụi mày có bao giờ biết al dente là gì k hả?” (al dente, dùng khi nấu mỳ Ý, nghĩa là nấu cho sợi mì vừa chín tới, không bị nhũn quá hay còn cứng quá) Bạn gây sự với tụi nó, chỉ tay loạn xạ. Đứa bạn chung phòng giờ thì há hốc mồm chứng kiến cảnh bạn lấn lướt tụi nó, tự hỏi không biết con bạn mình nó ở đâu ra vậy, vì tụi nó nhớ rằng mới vài tháng trước thôi, bạn còn làm carbonara (một loại mỳ Ý, gồm mỳ, trứng, phô-mai, thịt lợn xông khói, và tiêu) mà cho thẳng trứng vào trong nước sốt cơ mà.

Nhưng giờ khác rồi. Giờ bạn đi học nước ngoài, bạn tự nhiên lại trở thành chuyên gia ẩm thực, cho dù nhiều khi bạn chỉ học qua một khóa nấu ăn. Tương tự như thế, với ngoại ngữ, các kĩ năng, các môn học mà bạn học được khi còn ở nước ngoài, bạn đều thành chuyên gia cả.

4. Những du học sinh khác giống bạn cũng than phiền sao không ai hiểu mình cả.

Nhìn xem, bạn đã thấy bạn phiền phức như thế nào chưa, vậy giờ bạn làm gì đây? Tụ tập với nhóm bạn lúc còn học chung ở bên kia, rồi than vãn sao không ai hiểu cho mình. Chẳng ai biết được những trải nghiệm của bạn tuyệt vời như thế nào, hay sống nơi đất khách quê người lạnh lẽo, đáng sợ đến nhường nào. Mọi người chỉ biết rằng, du học đã làm bạn thay đổi.

Vậy nên bạn ngồi ỳ trong phòng, chơi những bản nhạc đã một thời làm náo nhiệt thành phố bên kia, và mơ hồ nhận ra sốc văn hóa ngược là một điều có thật, bạn ghét nó kinh khủng. À, bắt những đứa bạn lúc xưa của mình nghe những bản nhạc ngoại quốc có thể giúp gắn kết bạn với mọi người hơn, hoặc cũng có thể làm cho chúng nó ghét đến độ hét lên: “Tắt đi”, làm bạn buồn lòng mỗi khi điện thoại bạn reo (bởi lẽ giờ bạn lấy bản đó làm nhạc chuông luôn rồi). Nhưng chả sao cả. Cho dù những đứa bạn có sỉ nhục bạn rằng, “Nó đi du học gì, hẹn hò chơi đêm thì có”, tụi nó cũng mau quên thôi. Thậm chí, khi bạn nghe điện thoại, tụi nó có khi còn cảm ơn bạn đã để cho tụi nó thoát khỏi hoài niệm về “miền đất hứa” trong chốc lát để tiếp tục tám chuyện.

5. Bạn viết status trên các mạng xã hội bằng nhiều thứ tiếng.

Đây, chính tôi đã làm như thế. Tôi đã đăng lên một vài câu nói tiếng Ý, và đến lúc Giáng sinh, tôi chúc mọi người Giáng sinh vui vẻ bằng bất kì thứ tiếng nào tôi biết. Đừng cố gắng phủ nhận nó, chúng ta đều làm như vậy, và rất thích thú với điều đó.

Tuy nhiên, gia đình bạn sẽ chẳng hiểu được những ngôn ngữ kia, và họ bắt đầu nghĩ rằng bạn là “trưởng giả học làm sang”. Bởi vì, thật ra, khi bạn không viết Fröhliche Weihnachten (Giáng sinh vui vẻ), bạn có nghĩ bạn bè của bạn ở Đức sẽ cảm thấy không vui không? Hoàn toàn không. Bạn chỉ cố thể hiện hiểu biết của bạn thôi. Tận dụng các mối quan hệ “xuyên quốc gia”, có khi nó chỉ có thể làm cho một người bạn nào đó ở bên kia, người mà ngày đêm trông ngóng bạn sang lại, giúp bạn đi đấy.

6. Bạn trở thành một đứa không ngừng để ý đến nguồn gốc của mọi thứ.

Có thể một vài tháng trước, bạn đang còn khoe chiếc áo thun hiệu Old Navy có in hình cờ Mỹ, và nhâm nhi miếng bánh kem nền trắng trang trí bằng những hàng dâu đỏ và những ngôi sao việt quốc (hình lá cờ nước Mỹ), nhưng bây giờ, cảm giác về Mỹ đã không còn ngọt ngào như xưa, nên bạn muốn mọi người hiểu cái cảm giác thuở xưa ấy bằng những sự thật thú vị mà có lẽ nó cũng chẳng mấy hay ho với người nghe như bạn tưởng.

“Tụi mày có biết ở Mỹ, thật ra dịch vụ chăm sóc sức khỏe dở tệ lắm không? So với tất cả các nước khác thì như thế thật.” Rồi còn, “Mày có biết lũ bạn tao ở Thụy Điển được miễn học phí khi đi học, còn tụi mình phải ngồi đây trầy trật với nợ nần không?” “Mày có biết quân đội Mỹ …”

Du học giúp bạn mở mang tầm mắt, và bạn cũng chẳng ngại kể với mọi người ở nhà về những điều đó.

7. Giờ thì cứ mỗi lần bạn mở miệng, bạn bè sẽ cầm gối mà đánh bạn đấy.

Bạn cứ luôn miệng về cuộc sống của du học sinh trước đây thì bạn sẽ thấy, gia đình và bạn bè sẽ bắt đầu “ngó lơ” bạn đấy. Nhưng mà, phải chăng họ đã bỏ qua những điều cực kì tuyệt vời mà chúng ta đã được tận hưởng khi ở bên kia? Ý tôi là, giờ thì trông bạn cũng có vẻ oách hơn đấy, nhưng mà trên hết, những đứa bạn của bạn, tuy chưa có hộ chiếu, chưa được đi đó đây, nhưng cũng hay ho chẳng kém đâu. Thật ra bạn cũng chỉ muốn họ giống bạn, mắc căn bệnh “không thể ở yên một chỗ”. Nhưng tôi nghĩ điều hài hước nhất một khi bạn “bị” xem là phiền phức chính là lúc mình gặp được người thật sự hứng thú với những điều mình đang kể. Họ xuýt xoa, “Ồ vậy hả? Trông nó như thế nào? Chắc phải tuyệt lắm đây! Kể cho tụi tao nghe thêm đi!” Và ở một lúc nào đó, vì một lý do nào đó, bạn chỉ có thể thốt lên rằng, “Nó kì diệu lắm mày ơi.”

Nguồn: gooverseas.com